Bước vào gian nhà xưởng được lấp đầy bởi vật tư và máy móc, đưa mắt lướt qua một lượt tìm anh Trung trong rừng áo đỏ đặc trưng của Adoor. Dường như biết chúng tôi tới, anh vội đưa ánh mắt thân thiện kèm theo cử chỉ chào hỏi, ra hiệu đợi anh vài phút. Anh nhanh chóng kết thúc cuộc hội thoại và tiến lại gần cùng những chiếc ghế trên tay, anh mời chúng tôi ngồi rồi bảo “Mấy em thông cảm, nhà xưởng mà, hơi ồn ào một tí, chút là quen ngay thôi”, đằng sau giọng nói trầm ấy là tiếng “rettttttttt” chói tai vang dài khi máy cắt chạm vào những khung cửa, bất chợt khiến chúng tôi rùng mình, một âm thanh rất riêng chỉ có ở nhà xưởng.
Vóc người cao gầy cùng bàn tay thô ráp vì đặc thù công việc đan vào nhau, sau vài lời giới thiệu anh bắt đầu câu chuyện của mình bằng chất giọng không lẫn vào đâu của người con miền Trung mộc mạc:
Đến từ miền quê Quảng Trị, nơi người ta cần cù sớm hôm trong cái khắc nghiệt của thiên nhiên. Khi nhận ra bản thân không hợp với con đường học hành, anh chọn mình hướng đi học nghề, mục đích chỉ để có cuộc sống ổn định. Cũng đã có lúc bon chen ở thành phố Sài Gòn tấp nập ồn ào, nhưng cuối cùng anh lại chọn Đà Nẵng là nơi dừng chân cho mình, bởi việc xa vợ, xa con khiến anh không thể nhận được hạnh phúc trọn vẹn. Không hẳn là đúng nơi đúng chỗ mà thời điểm ấy cho anh những lý do cá nhân để anh đến mảnh đất đáng sống này. Và khi anh quyết định tìm một công việc mới tại Đà Nẵng, Adoor đến thật tình cờ, đây cũng là công ty đầu tiên anh đi phỏng vấn từ khi trở về.
Khi được hỏi anh làm việc ở đây lâu chưa thì anh Trung chẳng cần phải đợi dù chỉ một giây để suy nghĩ, anh kể: ”Bén duyên cùng Adoor từ 3/5/2016, mọi thứ diễn ra nhanh lắm, phỏng vấn vào lúc 10h sáng, đến đầu 1 giờ chiều là anh đi làm luôn, cũng không hiểu tại sao lúc đó mình nôn nóng như vậy, nhưng cơ hội đến mà, duyên kết nối thì mình cứ chạy theo thôi”.
Anh bắt đầu từ vị trí một người thợ, chỉ mong muốn học hỏi, thuần thục trong nghề cửa, trang trải cuộc sống tốt hơn. Nhưng ở thời điểm ấy, cơ sở vật chất Adoor vẫn còn rất thô sơ, dường như mọi thứ chỉ gói ghém trong một mái nhà nhỏ không hơn không kém, chưa hẳn có thể gọi là xưởng sản xuất đúng nghĩa như mọi người vẫn mường tượng về. Bên trong dựng tạm vài vật dụng thô sơ, nhân sự cũng vỏn vẹn vài người, đơn nhất chỉ có một con máy gia công, còn tất cả đều phải thực hiện bằng chân tay.
Anh Trung là người thợ đầu tiên trong xưởng Adoor, hồi đó chẳng thể đếm xuể những vất vả, mệt nhọc, biết bao nhiêu khó khăn lặn ngập trong dòng mồ hôi và công sức. Để đến ngày hôm nay, anh không khỏi tự hào về những thành quả đạt được, không chỉ với anh, với sếp Khoa, mà còn với Adoor, với những người thợ đang gắn bó cùng xưởng sau này.
Anh lặng đi vài giây rồi kể tiếp: “Nếu làm ở công ty khác có lẽ bản thân anh đã không thể trụ nổi lâu như vậy. Lúc đến Adoor cũng là khoảng thời gian nơi đây gặp rất nhiều khó khăn sau những vấp ngã, bản thân anh thì phải chịu nhiều áp lực trong công việc, máy móc thì hạn chế, tài chính bất ổn, gia đình tác động,… mọi thứ dồn dập khiến anh chẳng thể nào yên lòng, nhưng anh vẫn chọn cách đi tiếp, anh nghĩ đã theo thì phải theo cho đến, vậy thôi”.
Lúc đầu, anh không quan tâm nhiều đến những vấn đề khác ngoài việc muốn tạo dựng một cuộc sống đầy đủ cho vợ con. Nhưng đến khi làm tại Adoor, anh thấy được hướng đi của sếp Khoa, khát vọng sếp đang có ở hiện tại lẫn tương lai, anh dần được truyền cái đam mê ấy như nguồn cảm hứng không tên, tư tưởng trong anh dần thay đổi, anh không ngừng học hỏi, nâng cao tay nghề, tìm tòi trau dồi kiến thức chuyên môn, không ngần ngại thử thách hay khó khăn, anh coi đó là sự thúc đẩy trên con đường tiến đến thành công.
Sau những nỗ lực ấy, anh được lên làm quản lý và bắt đầu xây dựng đội ngũ nhân viên xưởng một cách chỉnh chu theo cách anh được học từ sếp và anh em. Khô khan là thế, nhưng anh đã tự tay tạo nên một bức tranh được lấp đầy bằng những suy nghĩ mới, hành động mới, quy trình mới, không chỉ cho bản thân anh mà còn truyền dạy lại cho những anh em phía sau đang ngày đêm miệt mài trong nhà xưởng.
Để hệ thống sản xuất của Adoor luôn đổi mới và tốt hơn ngày hôm qua, anh đặt cho mình trách nhiệm cao hơn ở chức vụ cao hơn, đặc biệt là với những anh em trên xưởng. Đa số họ là những bạn thợ trẻ, kinh nghiệm không nhiều, hiểu biết về cuộc sống còn chưa sâu sắc. Khi các bạn đến với Adoor, anh muốn mình sẽ là người trực tiếp trao lại những bài học mà anh tích lũy, những trang vở kinh nghiệm anh đúc kết được, những kiến thức về cửa mà anh đã trải nghiệm thực tế, để đến lúc các bạn không còn gắn bó với Adoor nữa cũng có những hành trang quý giá để có thể tự lập và theo đuổi ước mơ, con đường mới.
Anh Trung cứ thế miệt mài theo đuổi câu chuyện của mình trong tâm thế của người gắn bó lâu dài cùng Adoor. Anh bảo “Từ lúc làm việc tại đây, anh nhận về cho mình không chỉ là kiến thức hỗ trợ cho sự nghiệp bản thân mà Adoor còn tặng anh cơ hội để tạo nên những bộ cửa chất lượng, mang đến giá trị về cửa thực sự cho người sử dụng, thật hạnh phúc lắm các em ạ”. Có lẽ chúng tôi hay người khác sẽ khó hiểu được hết những điều anh nghĩ và cảm nhận được, nhưng qua lời anh kể, cảm xúc mà anh truyền qua từng lời nói cũng đủ nói lên tinh thần nhiệt huyết của người quản lý tại Adoor.
Đồng hành cùng Adoor qua những năm tháng thăng trầm nhất, anh Trung tâm sự rằng bản thân đã học hỏi được rất nhiều từ đây, đầu tiên là từ sếp Khoa, tiếp theo là từ các anh em trong nghề. Đặc biệt, sếp Khoa luôn truyền cho anh cái tinh thần lạc quan, điều anh ganh tị và ngưỡng mộ nhất từ người lãnh đạo trẻ.
Mặt khác, với những anh em làm việc tại Adoor, mọi rào cản dường như chẳng còn là trở ngại, vấn đề tuổi tác hay cấp bậc cứ thế bị xóa nhòa đi mà chẳng cần lý do, mọi người làm việc cùng nhau rất vui vẻ, chia sẻ cho nhau nhiều câu chuyện sớm hôm, khái niệm sếp – nhân viên chỉ còn tồn tại khi trang giấy hay danh xưng, còn tại nhà xưởng này tất cả cùng nhau tạo nên một gia đình lớn.
Từ thợ lên đến vị trí quản lý như ngày hôm nay chắc chắn không phải là điều dễ dàng. Bắt đầu từ anh thợ chưa có nhiều kinh nghiệm thực tế trong nghề, lên làm quản lý bằng những bước đi chập chững, mọi trở ngại về chuyên môn, cơ sở vật chất là điều thường trực với anh cùng Adoor, nhưng anh em cùng nhau vượt qua tất cả. Hơn ai hết anh là người hiểu rõ những khó khăn của nhân viên trong xưởng, chính vì vậy anh luôn nỗ lực hết mình để giúp mọi người luôn dịch chuyển lên phía trước. Đôi lúc sẽ có khi hà khắc nhưng đó đều xuất phát từ mong muốn của người anh, người thầy trong anh Trung.
Hơn 3 năm trôi qua, nhiều lần chuyển xưởng, quy mô dần mở rộng, anh chợt nghĩ về khoảng thời gian đầu lúc mới vào Adoor, anh Trung bảo “Ban đầu sếp Khoa nói gì anh cũng không tin đâu, anh nghĩ đó chỉ là những lời động viên anh em mà thôi. Nhưng dần dần hành động và sự phát triển của sếp Khoa, của Adoor đã chứng minh tất cả, cách nhìn của mọi người cũng thay đổi từ đó”. Hiện tại, cơ sở vật chất, nhà xưởng đối với những ngày đầu chính là niềm mơ ước của những ai đang làm ngành cửa. Thực tế diễn ra làm anh rất tự hào về người lãnh đạo của Adoor. Không chỉ riêng anh mà những anh em khác đến từ các chi nhánh trên toàn quốc cũng ngày một dõi theo bước chân của Adoor, dõi theo những bước chuyển mình lớn ấy bằng một niềm tin mãnh liệt.
Nhận xét mình là người khô khan nhưng anh cũng mạo muội gửi đến Adoor, đến sếp Khoa và tất cả anh em lời cảm ơn chân thành nhất, anh mong rằng: “Cùng nhau – chúng ta sẽ khắc phục từng khó khăn, bỏ qua cho nhau những khuyết điểm, hướng đến những điều tích cực, biến những nghịch cảnh thành cơ hội và bài học, chạm đến ước mơ, khát vọng trở thành doanh nghiệp số một trong ngành cửa”.
Cám ơn anh Trung đã dành thời gian chia sẻ câu chuyện quý báu của mình tại Adoor, chúc anh hạnh phúc và đạt được thật nhiều thành công trong cuộc sống, con đường mà anh đã chọn.